ƯỚC MƠ DANG DỞ CỦA CHÀNG HỌC VIÊN HẢI QUÂN
Giọng nói khàn đặc, nước da xanh lét là hậu quả của cuộc điều trị hóa - xạ trị lâu dài. Nguyễn Quang Linh (sinh năm 1992, Hưng Thịnh, Hoằng Lộc, Hoằng Hóa, Thanh Hóa) đang phải chống chọi với những cơn đau kéo dài của căn bệnh ung thư vòm họng.
Năm 2010, Linh đỗ Học viện Hải quân Nha Trang với số điểm khá cao. Học hết năm nhất với kết quả tốt, đạt học viên giỏi, Linh được cử đi du học tại Học viện Hải quân Nga. Chàng trai trẻ lên đường với ước vọng về sự học tập, thay đổi cuộc sống vốn rất nghèo khó của gia đình mình.
Nhưng mới được hơn 2 tháng, Linh mắc bệnh viêm họng kéo dài. Bệnh tình trở nên trầm trọng khi vài tháng sau, cậu đã phải trở về nước, điều trị tại bệnh viện Quân đội 108, rồi chuyển sang Viện Y học Phóng xạ và U bướu Quân đội với kết luận : Ung thư vòm họng.
Những đợt truyền hóa chất và xạ trị kéo dài đã biến chàng trai khỏe mạnh, nặng 63 kg sút cân chỉ còn hơn 50 kg. Cơ thể luôn luôn đau nhức, má sưng lên và vòm họng bị thu hẹp, ăn uống, nói chuyện rất khó khăn. Giờ đến bữa cơm, cậu cũng chỉ ăn được lưng bát, luôn phải chan canh.
Từ khi Linh nằm viện, bố em phải nghỉ việc không lương ra Hà Nội chăm con. Lương công nhân cầu đường không được bao nhiêu, anh Nguyễn Quang Lực đang nỗ lực dồn tiền để sắp tới cho con trai quay trở lại bệnh viện. Số tiền gia đình vay mượn để chữa trị cho Linh, cho mẹ Linh đã lên đến cả trăm triệu đồng.
Mẹ Linh bị suy tim cấp độ 4, nhiều lần đi khám, không chịu nằm viện do không có tiền thuốc thang. Nay bệnh quá nặng, bác sĩ bắt phải nằm viện. Cậu em út đang học dở lớp 11 cũng bỏ học bươn chải vì hoàn cảnh quá khó khăn. Cô em thứ 2 đang học Cao đẳng Y Thanh Hóa cũng tính bỏ học về nhà phụ giúp bố mẹ. Căn nhà gia đình em đang ở cũng là nhà tình nghĩa do chính quyền địa phương cùng nhân dân xây tặng.
Linh cho hay, tháng 7 tới, em sẽ phải ra Viện Y học Phóng xạ và U bướu Quân đội tiến hành kiểm tra lần nữa. Nếu kết quả khả quan thì có thể quay lại trường học. Nếu không chuyển biến thì tiếp tục điều trị và có thể con đường học hành sẽ phải dừng lại.
Nhớ biển Nha Trang, nhớ màu áo học viên Hải quân, Linh bảo, ngày phải rời Nga để trở về nước, em như người rơi xuống vực thẳm. Những ngày ở viện điều trị, bị ảnh hưởng của hóa - xạ, cơ thể ốm yếu, ăn là nôn ra, ngụm nước chảy qua cổ họng là đau chảy nước mắt nước mũi. Nhưng nghĩ đến lúc được quay lại trường, Linh lại gắng gượng. Giờ nếu không được đi học nữa thì em chẳng biết làm gì, trong khi cơ thể không được khỏe mạnh.
"Nếu được trở lại trường hải quân, em không sợ học lại, không sợ quên kiến thức. Chỉ sợ không quay lại được trường, bao dự định, ước mơ sẽ tắt hết", Linh buồn bã nói.
Hãy chung tay góp sức để ước mơ của Linh trở thành hiện thực. Hãy liên hệ với chúng tôi để giúp đỡ Linh vượt qua khó khăn. Xin cảm ơn
Tags:
Giới Trẻ Việt,
Tâm Sự