Tên tác phẩm: "Sự trả thù hoàn hảo"* Author (tác giả): Pig & Mica* Category (thể loại): Tình cảm * Rating (đánh giá truyện theo độ tuổi): 15+* Status (tình trạng truyện: on-going hoặc finished): On-going* Warning (cảnh báo về nội dung truyện): Không
- Đồ nhà nghèo hôi hám!!! Thứ như mày mà dám làm bạn với con tao à?! – Và quay sang nói với người mẹ - Cô hãy đưa nó biền khỏi tầm mắt của tôi ngay! – Người phụ nữ giận dữ quát và ném cọc tiền vào người mẹ con nó.…Sau khi chiếc xe đi mất hút, người mẹ hí hửng nhặt những tờ tiền bay tứ tung, rồi liền gọi cho ông chồng đang tụ tập đánh bài.- Về ngay! Chúng ta sắp giàu rồi! - Giàu cái gì mà giàu. Đang thua bét nhè ra đây! Ăn đi, ngu quá!- Cứ về đi rồi biếtNgười mẹ gác máy. Quay ra đếm số tiền mà mình vừa được nhận. Còn nó, Kỳ Thư, đang chết lặng liếc nhìn mẹ nó với ánh mắt căm hận không thể nói nên lời. Nó chỉ biết rấm rứt khóc thui thủi ở một góc nhà dưới ánh nắng chiều…Nó mong đây chỉ là một giấc mơ, để sáng mai tỉnh dậy được cùng Gia Bảo vui đùa, chơi những trò chơi mà chúng nó hay chơi.Mọi thứ không như nó nghĩ, nó bám chặt lấy song cửa, gọi tên Gia Bảo. Gọi đến khan cả giọng. Nhưng không thấy Gia Bảo trả lời, mà chỉ thấy một người phụ nữ hôm qua bước ra. Bà ta có dáng vẻ của một doanh nhân thành đạt, tướng đi cao sang, quý phái, nhìn nó với ánh mắt khinh khỉnh:- Mày còn đến đây làm gì nữa? Thứ như mày mà đòi chơi với Gia Bảo của tao à!? Nó lặng lẽ quay về, nước mắt đầm đìa trên khuôn mặt nó. Chẳng lẽ Gia Bảo cũng giống như họ, không muốn chơi với nó nữa. Muốn tránh xa nó như những đứa trẻ khác. Hay là vì nó nghèo???Giờ nó đang ngồi trên chuyến xe đi tới ngôi nhà mới mua ở Gò Vấp mà cha mẹ nó lợi dụng nó dể có được. ...“Reengggg!!!” – Tiếng chuông đồng hồ phá giấc ngủ của nó. Nó sực tỉnh, nhìn xung quanh, mới biết đó chỉ một cơn ác mộng. Nó nhếch mép cười:- Trò chơi chính thức bắt đầu! Tôi sẽ làm cho mẹ con bà phải hối hận!Nó mặc vào người bộ đồng phục đã treo sẵn, rồi thoa một chút son phấn. Trông nó lúc này thật gợi cảm. Bộ đồng phục bó sát tôn lên những đường cong quyến rũ của nó. Chợt điện thoại reo:- Em xuống chưa?- Làm gì mà hối thế. Em xuống ngay đây, anh yêu…Dưới nhà, có sẵn một chiếc Audi đợi nó. Mở cửa xe bước vào, một người đàn ông đứng tuổi đang châm điếu thuốc, nó ngồi bên cạnh âu yếm ông ta. Người đàn ông khoan khoái nói với tài xế- Đến trường Blue Star.Chap 2Bước vào phòng hiệu trưởng, nó đưa tờ giấy nhập học, với câu đệm:- Ông Tô bảo tôi đến đây (gan quá ><)- Em là gì của ông Tô? (Tô với chẳng chén =]])- Không cần biết.- Em đi theo tôiÔng dẫn nó đến trước cửa lớp 11A1, lớp Đặc biệt. Rồi gọi cô chủ nhiệm thì thầm to nhỏ. Không biết nói gì mà cô ta đối xử với nó rất tử tế. Cô ta dắt nó vào lớp và bảo:- Đây là học sinh mới của lớp ta. Cả lớp dường như đổ dồn ánh mắt vào nó. Đám con gái thì có vẻ ganh tỵ với nhan sắc của nó. Còn đám con trai thì cứ xuýt xoa khen nó, không ngoại trừ Minh Quân - một trong ba hotboy nổi tiếng của trường Blue Star.- Xin chào các bạn, mình tên là Hoàng Kỳ Thư. Mong các bạn giúp đỡ ( gia nai kìa)Nghe nó giới thiệu xong, từ bàn cuối, có một ánh mắt đang dõi theo nó với vẻ nghi ngờ.- Em ngồi cạnh bạn Minh Quân nha. – Minh Quân hí hứng ra mặt. Còn đám con trai thì có vẻ tiếc rẻ.- Em muốn ngồi ở bàn cuối.Bọn con gái xôn xao: “ Nó là cái thá gì mà đòi ngồi cạnh ba hotboy của chúng ta chứ.”,“ Chỗ đó là của Linh Đan mà” , “ À mà không biết tại sao hôm nay con nhỏ đó nghỉ”Nó mỉm cười khinh khỉnh, rồi hỏi cô giáo:- Cô thấy sao?Cô ta lưỡng lự một chút rồi hỏi xem hắn có đồng ý không- Sao cũng được!-Gia Bảo lạnh lùng đápMinh Quân và Thanh Phong hết sức ngạc nhiên. Vì xưa nay hắn nổi tiếng là lạnh lùng không biết cô ta là ai mà Gia Bảo đồng ý ngồi cạnh cô ta. Gia Bảo vốn đã có Linh Đan rồi mà. - Còn Minh Quân và Thanh Phong thì sao?- Em thì OK rồi ^^. Không biết Thanh Phong thế nào- Gia Bảo đã đồng ý thì sao cũng được.- Vậy thì em vào chỗ đi. Nó bước đi tự tin như người mẫu sải bước trên sàn catwalk. Buổi học bắt đầu. Mặc cho giáo viên hăng hái giảng bài, bọn con gái lo bàn tán về quần áo và mỹ phẩm. Còn lũ con trai thì tranh luận về các mẫu xe chưa được công bố trên thị trường. Riêng Gia Bảo thì nghe ipod, Thanh Phong nghiền ngẫm cuốn sách yêu quý. Còn Minh Quân từ bàn trên quay xuống hỏi thăm nó:- Sao cậu vào được lớp này vậy?- Thì cũng như các người, có người đằng sau hỗ trợ. Nó cười khinh khỉnh.- Bố mẹ cậu chắc làm lớn lắm nhỉ?- …Linh Đan là ai vậy?- Chắc cậu mới tới nên chưa biết. Cô ta là bạn gái của Gia Bảo…- Minh Quân nói thoáng chút đượm buồn.Nó dường như hiểu ra vấn đề và thầm nghĩ “ Trò chơi này bắt đầu trở nên thú vị rồi đây”Chap 3:
Mặc dù đang chăm chú nghe Ipod, nhưng tâm trí hắn vẫn đang để vào nó. Cái tên Kỳ Thư sao quá thân thuộc với hắn. Hắn tìm lại ký ức ngày xưa của mình, nhưng hắn không tài nào nhớ được cái tên đó đã từng xuất hiện trong cuộc sống của hắn vào lúc nào.
Một dấu hỏi lớn đặt ra trong đầu hắn…
Bộ ba kéo nhau xuống căn tin. Từ khắp các hành lang, học sinh chạy ùa ra hò hét.
“ Gia Bảo ơi! Nhìn chúng em đi!!!”, “ Đẹp quá à!!! ♥” ( 2 tác giả chém gió ghê quá)
Minh Quân đưa tay vẫy chào, miệng cười, nhưng thầm rủa “ Con này xấu quá. Con kia dùng hàng giả kìa. Còn mấy con khác thì thật 3 chấm!!!” (Anh này mất dạy)
Thanh Phong nhìn Minh Quân rồi lắc đầu thở dài. Còn hắn, lạnh lùng quay mặt đi mà không thèm ngoái lại nhìn. Phải chăng, hắn đang trốn tránh một ánh mắt nào đó đang dõi theo hắn.
- Cậu đã nghe cái tên Kỳ Thư bao giờ chưa? – Gia Bảo bất ngờ hỏi Thanh Phong
- Chắc con nhỏ đấy cũng nằm trong bộ sưu tập của Minh Quân thôi…
- Vậy thì đã tốt!– Minh Quân ngao ngán.
*
*
*
- Chỗ này có ai ngồi không?
Bỗng một giọng nói cắt ngang cuộc nói chuyện của ba người. Gia Bảo lạnh lùng không nói gì. Thanh Phong ngước lên nhìn nó. Còn Minh Quân hớn hở chào:
- Cậu ngồi cạnh tôi nè.
- Cám ơn, nhưng tôi muốn ngồi kia cơ – Vừa nói, nó vừa chỉ tay về cái ghế cạnh Gia Bảo.
Rồi nó thản nhiên ngồi xuống, làm Minh Quân tức xì khói vì lần đầu tiên bị từ chối. Khi thấy sự xuất hiện của nó, Gia Bảo chỉ đưa mắt lên nhìn rồi lại tiếp tục nghe nhạc. Nó quàng tay qua người Gia Bảo, rồi dựa đầu vào vai hắn, thì thầm:
- Em muốn anh là của em! – Nó đặt nụ hôn nhẹ lên má hắn
Điều ngạc nhiên là, hắn chỉ ngồi im.
…
Tối đó, cả ba tụ tập ở nhà Linh Đan để cùng cô ta đi chơi. Chiếc xe Rolls Royce dừng lại trước quán bar Vermouth mà Gia Bảo sở hữu.
- Cậu chủ mới tới.
Tiếng nhạc xập xình, Minh Quân bị cuốn vào điệu nhảy sôi động. Chỉ còn Thanh Phong, Gia Bảo và Linh Đan đang nhâm nhi cốc Vodka và trò truyện ở khu vip.
- Sao hôm nay cậu nghỉ? – Thanh Phong hỏi
- Ờ thì…đi spa chứ đi đâu. – Nói xong, cô ta quay sang õng ẹo với Gia Bảo:
- Hôm nay có gì mới không anh?
- À. Có con nhỏ xinh lắm ngồi chỗ cậu đấy. – Không biết Minh Quân từ đâu chêm vô
- Cái gì??? Con nhỏ nào mà gan tày trời quá vậy??? – Rồi hỏi Gia Bảo – Anh cho nó ngồi hả?
- Ừ
Dù rất ngạc nhiên, nhưng Linh Đan chỉ biết nín họng trước câu trả lời cộc lốc và lạnh lùng của Gia Bảo. Để phá tan bầu không khí căng thẳng, Minh Quân kéo Linh Đan ra nhảy cùng.
Còn Thanh Phong gặp người quen nên qua tiếp chuyện.
Lúc này, chỉ còn Gia Bảo đang suy nghĩ về một điều gì đấy…
Bất chợt, một giọng nói vang lên:
- Em ngồi đây nhé.
Mặc dù không nhận được câu trả lời nhưng nó vẫn tiến tới ngồi sát bên hắn và hành động như đã quen từ rất lâu rồi.
- Sao cô cứ bám lấy tôi mãi thế? – Giọng hắn trầm xuống
- Vì em yêu anh…- nó giở giọng ngọt ngào
- Cô yêu tôi???
Hắn nâng cằm nó lên, định ngắm nghía khuôn mặt của nó. Bất giác, nó rướn người, ôm gọn gò má hắn, và…