Đội cứu hộ đưa tài sản của người dân lên vùng an toàn. Ảnh: CTV.
Nỗi niềm chi rứa miền Trung Mà sao nắng táp bão bùng quanh năm Anh đi biền biệt phương xa Thương em con nhỏ mẹ già ốm đau Làm ra hạt gạo trắng phau Mồ hôi nước mắt em lau bao lần Đời anh dẫu có phong trần Sánh sao với nỗi nhọc nhằn em mang Những trưa trời nắng chang chang Một thân em đứng giữa đàng phơi rơm Đông về giá rét từng cơn Ruộng trên em cấy áo tơi em choàng Ai ơi ăn hạt cơm vàng Cơm bao nhiêu hạt thương nàng bấy nhiêu Miền Trung biết mấy thương yêu Nơi đây nuôi lớn bao nhiêu anh hào Dù đi tới tận phương nào Vẫn luôn hướng tới đồng bào miền Trung Đất nghèo mà nghĩa thủy chung Càng trong gian khó càng vùng đứng lên